BÀI ĐƯỢC XEM NHIỀU

Thứ Sáu, 28 tháng 12, 2012

THƯ TÌNH HAY - Phép thử tình yêu


Chín tháng trôi qua kể từ ngày tớ tạm xa cậu để vào Đà Nẵng học tập. Lời hứa đợi chờ nhau là thứ duy nhất giúp tớ tin tưởng vào tình cảm của chúng mình.
Nhưng cũng đã có lúc tớ thấy lo lắng tình yêu bỗng nhiên vụt mất. Để rồi chính những tin nhắn quan tâm, những lời động viên chân thành của cậu là động lực giúp tớ trở nên mạnh mẽ hơn. Những ngày đầu đến thành phố, đôi khi tớ bật khóc ngon lành vì... nhớ cậu. Cậu như hiểu được điều đó nên ngày nào cũng nhắn tin và gọi điện thoại cho tớ.
Từ lúc xa cậu, tớ ghét lắm những ngày nghỉ, ngày lễ.
Đơn giản vì tớ ganh tị với những cặp đôi khác. Nhiều lần tớ tâm sự với cậu về chuyện nhỏ bạn thân không những chủ nhật nào cũng được bạn trai chở đi chơi mà còn nhận được những món quà xinh xinh vào những ngày kỷ niệm. Cậu chỉ cười và nói: “Khi nào cậu về quê tớ cũng sẽ đưa cậu đến những nơi mà cậu thích, mua quà cho cậu và dẫn cậu đi ăn kem nữa, được không nè?”.
Xa cậu tớ mới hiểu rõ hơn việc giữ vững niềm tin vào nhau khi xa cách là điều thật khó. Những lúc tớ nhắn tin mà chưa nhận ngay được sự hồi âm của cậu hay những khi một ngày trôi qua gần hết mà cậu vẫn chưa liên lạc với tớ dù chỉ một lần thì tớ lại bắt đầu suy nghĩ lung tung. Tớ lo sợ rằng cậu không chờ được tớ. Sợ cậu thay đổi. Sợ, sợ nhiều thứ lắm!
Nhưng đến hôm nay tớ đã có thể mỉm cười thật tươi mỗi khi nhắn tin cho cậu mà chưa nhận được ngay câu trả lời. Cậu đang bận. Tớ biết điều đó và cũng biết tớ tin cậu cũng giống như cậu đang đặt niềm tin vào tớ vậy.
Tớ cũng không còn “mít ướt” như trước. Những lúc nhớ cậu quá, tớ lại ngẩng mặt lên trời để những giọt nước mắt không lăn dài trên má. Tự dặn lòng phải thật sự mạnh mẽ vì tớ biết ở nơi xa có một người sẽ rất buồn khi biết tớ lại đang khóc.
Những ngày nghỉ, lễ đi qua đều được tớ gom hết tâm tư vào trong quyển sổ nhỏ. Khi nào gặp lại, tớ sẽ bắt cậu bù cho tớ gấp đôi đấy nhé!
Cậu à, tớ luôn xem sự xa cách tạm thời này là phép thử ngọt ngào của tình yêu. Một tình yêu chân thành sẽ vượt qua những thử thách của sự cách xa. Cậu có nghĩ như vậy không?
Lúc tớ còn ở quê, cậu thường ở bên cạnh an ủi mỗi khi tớ có chuyện buồn. Xa cậu đôi lúc tớ cần lắm một ai đó để trút hết những phiền muộn trong lòng hay để yên tâm buông một tiếng thở phào nhẹ nhõm trước những khó khăn của cuộc sống xa nhà,... mà cũng chẳng có. 
Nhưng rồi tớ tự dặn lòng không thể dựa mãi vào cậu và càng không muốn cậu phải lo lắng nhiều cho tớ.


Nguồn Internet